KÍ ỨC MÓN GIẢ CẦY!
Cách đây 25 năm, khi đang còn là một cậu bé suốt ngày lẽo đẽo theo ông đi câu cá, bắn chim, mọi thứ thật bình dị, những kí ức tuyệt đẹp về những món ăn dân dã vẫn theo mãi với chúng tôi cho tới tận bây giờ.
Giả cầy vốn dĩ ngon bởi các vị đặc trưng của nó, chân giò cần được thui bằng rơm, cách thui cũng đòi hỏi cần phải có kỹ thuật để làm sao lớp da ngoài không bị cháy khét, ăn phải giòn nhưng miếng thịt bên trong lại ngọt,mềm. Bởi món ăn này có sự hòa quyện tuyệt vời giữa các vị khác nhau mà chỉ nói đến thôi cũng khiến thực khách bị kích thích vị giác đến tột cùng- nồng nàn của mắm tôm, chua thanh của mẻ, thơm lừng của riềng, chúng hòa quyện với nhau như hương vị của miền thôn quê dân dã, bình dị nhưng đẹp tuyệt vời.
Cuộc sống khi đó còn đang rất khó khăn, có khi cả năm cứ đến dip tết cả nhà mới được ăn một bữa thịt no nê. 1 năm nhà tôi cũng nuôi 2-3 con lợn, 2 con bố mẹ bán lấy tiền đóng học cho các con, còn lại dành 1 con để đánh đụng chung mấy nhà. Ông Nội thường giữ lại 2 cái chân của nó, dùng rơm nếp nướng, tôi lẽo đẽo chạy theo mẹ ra vườn đào 1 khóm riềng làm nguyên liệu cho món Giả Cầy. Mẹ bảo, món này phải dùng riềng bánh tẻ, sau khi rửa sạch thì đem dã với cối đá mới ngon.
Tôi cũng thích nhất là lúc ông dã riềng với cối đá. Ông chặt khúc bằng 2 đốt ngón tay, rồi cứ thế giã với đôi tay chắc nịch và tạo ra những âm thanh đốp chát nghe rất vui tai. Những giọt mồ hôi của ông lăn dài trên trán, nhỏ xuống từng giọt cũng là lúc riềng được giã xong và tạo thành những sợi nhỏ, chỉ đợi được sánh vai với mẻ và mắm tôm.
Mùi hương và âm thanh ấy thật đậm đà và rộn ràng làm sao !
Sau khi nướng xong chân giò, ông rửa qua và chặt thành khúc, bắt đầu ướp, điều ấn tượng nhất với tôi có lẽ là mùi thơm nồng nàn của mắm tôm,vi thanh thanh của mẻ, mùi thơm khen khét của chân giò nướng hòa quyện cùng loại riềng quê hảo hạng thơm nồng. Ướp xong tôi và ông lại ra vườn hái hành và rau răm. Ông bảo đây là loại rau gia vị không thể thiếu cho món giả cầy nhà mình. Những hương vị đó cứ theo tôi tới tận bây giờ, và vì thế hiện tại tôi lại tự trồng các loại rau trong nông trại để có được những loại nguyên liệu thơm ngon nhất cho món giả cầy và các món ăn khác của gia đình.
Ngày ấy Nội chiều chúng tôi lắm, vì biết tôi thích ăn cơm rưới với nước giả cầy nên ông thường đổ ngập nước đun nhỏ lửa, nước của giả cầy sánh sánh thơm lừng cả xóm, chỉ cần rưới nước giả cầy thôi tôi cũng đánh được 4 bát cơm.
Đó cũng là lý do vì sao đến giờ khi nấu món giả cầy cho các gia đình và khách hàng tôi vẫn quyết phải giữ bằng được công thức truyền thống, nó không chỉ đơn thuần là việc làm cho món giả cầy ngon hơn, mà đó là cách chúng tôi lưu giữ những kí ức tuổi thơ tuyệt đẹp của mình, tôi muốn những âm thanh của văn hóa ẩm thực truyền thống sẽ thực sự sống lại trong bữa cơm của gia đình người Việt.
Vậy nên Giả Cầy Ông Già Lâm ra đời từ những ký ức tuyệt đẹp ấy !
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.